Saturday 2 June 2012

CHUA BA NGÔI _CHÚA TÌNH YÊU

      
Chúa Ba Ngôi
Thần học về Chúa Ba Ngôi chỉ thực sự phát triển vào hậu bán thế kỷ IV. Khởi đầu bằng việc những nhóm lạc thuyết đặc biệt là nhóm Ario đặt vấn đề về thần tính của Chúa Con. Chúa Con có phải là Chúa như Chúa Cha hay không hay Ngài chỉ là một người phàm được nâng lên thành Con Chúa, hay Ngài chỉ là thụ tạo ưu tú nhất trong muôn vàn thụ tạo, hay Ngài chỉ là người con nuôi của Chúa Cha (Dưỡng Tử Thuyết). Công Đồng Trent (325) tuy đã đạt được một định tính khá rõ về thần tính của Chúa Con. Tuy nhiên, do cách dùng từ không thỏa đáng tạo nên cơ hội cho những nhóm lạc thuyết tiếp tục phản kích về thần tính Chúa Con và đức tin của Công Đồng. Và một cuộc tranh luận dài gần 60 năm giữa nhóm bảo vệ đức tin Công Đồng Trent và nhóm lạc thuyết Ario về thần tính của Chúa
Con đã nổ ra. Giữa cuộc tranh luận về thần tính của Chúa Con ấy thì vấn đề về Chúa Thánh Thần cũng được đặt ra. Trong cuộc tranh luận này không thể không kể đến sự đóng góp tích cực của hai vị giáo phụ nổi tiếng: Athanasio và Basilio. Athanasio đóng góp nhiều trong việc bảo về thần tính của Chúa Con còn Basilio thì chuẩn bị cho việc nhìn nhận tín biểu về Chúa Ba Ngôi trong Công Đồng Constant (381) và một khảo luận dài về Chúa Thánh Thần.
       Đức tin Tông Truyền khẳng định có một Thiên Chúa Ba Ngôi: Cha, Con và Thánh Thần. Ba Ngôi đồng bản thể với nhau và chỉ phân biệt với nhau qua tương quan mà thôi. Con trong tương quan với Cha, được Cha sinh ra và Thánh Thần phát xuất từ Cha và Con. Đó là tín lý về Mầu Nhiệm Thiên Chúa. Tuy nhiên, tín lý về Mầu Nhiệm ấy có ý nghĩa thế nào đối với đời sống Ki-tô hữu hay không là chuyện đáng quan tâm hơn. 

      Nên nhớ rằng Đức Giê-su không công bố tín lý về Thiên Chúa Ba ngôi cho bằng nói đến ý nghĩa của sự tương quan ấy sự tương quan ấy.

     Tương quan ấy có nghĩa gì đây? thưa tương quan ấy là biểu hiện rõ nét nhất của một tình yêu thật sự. Ta không thể tưởng tượng được có một loại tình yêu làm cho ba đối tượng khác nhau trở nên một: "Ta và Cha ta là một". Đức Giê-su nói như thế. Không phải ta là Cha ta hay Cha ta cũng là ta nhưng là Ta và Cha ta là một. Vẫn là hai nhưng là một. Khi yêu nhau hai người một nam và một nữ luôn muốn ở gần nhau và ở trong nhau. Họ ôm nhau, quấn lấy nhau, siết chặt nhau hết cỡ có thể vì họ khao khát nên một với nhau. Tuy nhiên, vì giới hạn của thân xác họ không thể làm hơn thế. Nhưng về tinh thần họ thật sự mong muốn có chung suy nghĩ sở thích và mọi sự giống nhau nhất có thể. Và điều đó làm nên hạnh phúc của một đời người. Tình Yêu-Hạnh Phúc là cặp khái niệm không bao giờ có thể tách rời nhau được. Có tính yêu ắt có hạnh phúc và ai có hạnh phúc ắt hẳn họ đã có tình yêu. Và yêu như thế nào? yêu như Chúa Ba Ngôi: nên một với nhau trong mọi sự. Tôi và đối phương dẫu vẫn là hai người, hai bản thể, nhưng chúng tôi có thể đón nhận, hòa hợp làm một với nhau trong mọi sự. Một sự hòa điệu nhịp nhàng cho và nhận giữa hai người khiến cho cuộc sống hai người không ai thiếu thốn điều gì. Họ luôn muốn dành cho đối phương những điều tốt đẹp nhất và đối phương cũng biết đáp trả bằng tình yêu vị tha.  Muốn có Hạnh Phúc thật sự thì phải có tình yêu thật sự. Tình yêu ấy phải dựa trên chuẩn mực của Tình Yêu của Thiên Chúa Ba Ngôi.
  
Chuyện kể rằng, có hai vợ chồng nghèo chung sống với nhau. Người vợ có một mái tóc dài, dầy và đẹp óng ả. Thế nhưng, vì vợ chồng nghèo, nên người vợ không thể có được một chiếc lược đàng hoàng để chăm sóc mái tóc của mình. Người chồng có một chiếc đồng hồ vàng rất đẹp. Anh ta rất quý nó nhưng nó lại bị đứt dây nên anh ta không thể đeo nó được. Vào dịp kỷ niệm ngày cưới của hai người. Cả hai đều ấp ủ trong lòng ý nguyện sẽ tạo cho người bạn đời của sự bất ngờ và chìm đắm trong hạnh phúc.
Ngày hôm ấy, sau khi tan sở làm, khi đang trên đường đi làm về ngang qua cửa hàng đồng hồ, ông quyết định bán nó. Với số tiền ít ỏi từ việc bán chiếc đồng hồ cũ người chồng mua một chiếc lược mới cho vợ mình. Ông trở về nhà vào buổi tối và háo hức đến bên vợ để tặng món quá đặc biệt mà mình đã chuẩn bị. Tuy vậy, ông đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người vợ thân yêu đang trùm một chiếc khăn trên đầu một cách bất thường. Người chồng nhẹ nhàng cởi tấm khăn ra và định sẽ cài chiếc lược mới lên mái tóc dài của vợ mình. Nhưng hỡi ơi! Anh ta bỗng giật mình sững sờ, vì mái tóc ấy đã không còn nữa. Thì ra, trong lúc người chồng tính chuyện bán chiếc đồng hồ yêu quý của mình để mua một chiếc lược thì người vợ cũng nghĩ đến chuyện bán đi mái tóc quý giá của mình  để mua dây đồng hồ mới. Hai món quà ấy giờ đây dường như vô nghĩa. Nhưng tình yêu của họ thì có nghĩa bội phần. Nước mắt lăn dài trên gò má của hai vợ chồng, họ ôm nhau khóc trong hạnh phúc. Món quà mà cả hai người làm cho nhau bất ngờ và ngập tràn trong hạnh phúc không phải là chiếc lược hay là dây đồng hồ nhưng là một tình yêu thật sự đến từ đáy lòng mỗi người. 

Quả vậy, tình yêu cần những sự hi sinh và sự hy sinh càng lớn lao, thì hạnh phúc càng chứa chan dạt dào. 

Lễ Chúa Ba Ngôi 2012 
Duy Thạch SVD

No comments:

Post a Comment