

Hình ảnh ấy làm cho người ta liên tưởng đến hình ảnh
Chúa Giêsu, trong Đêm Tiệc Ly. Giờ phút ly biệt người ta thường trao cho nhau
những gì quý giá nhất chân tình nhất gói ghém tình cảm, tấm lòng, của mình.
Chúa Giêsu đã trao gì cho các môn đệ trong giây phút biệt ly? Ngài đã để lại mốt
số tiền, một ngôi nhà, một xe hơi, hay một công ty, cửa hàng buôn bán? Ngài
không để lại gì cả. Điều quý giá nhất mà Ngài để lại, đó là: Ngài đã bất ngờ
cúi xuống rửa chân cho các môn đệ của mình. Không trừ một ai, ngài đi đến từng
người, rửa chân cho họ. Trong đó có những kẻ sẽ bỏ rơi Ngài trong cuộc thương
khó. Có kẻ sẽ chối bỏ Ngài ngay trước mặt một người đầy tớ nữ. Có kẻ sẽ bán
Ngài với giá 30 đồng bạc. Ngài không phân biệt một ai. Ngài rửa chân họ tất cả.
Phêrô ngăn cản, không đồng ý Chúa Giêsu rửa chân cho mình, vì ông không hiểu.
Tâm trạng của Phêrô cũng là tâm trạng chung của các thánh tông đồ. Các ông
không sao hiểu nổi tại sao Chúa Giêsu lại làm vậy. Việc Chúa làm có một giá trị
hết sức lớn lao. Các môn đệ cần phải hiểu nhưng không phải bây giờ. Nhưng ít nhất
các ông phải có ước muốn tham dự vào đó. Các ông có ước muốn chung phần với Thầy
mình.
Việc Chúa Giesu muốn
làm có ý nghĩa gì vậy? Tại sao Chúa Giêsu lại làm nó trong buổi chia ly? Và lại
nói là sau này con sẽ hiểu? sau này là khi nào? Hiểu như thế nào?
Muốn hiểu ý nghĩa
việc Đức Giesu rửa chân cho các môn đệ chúng ta phải quay lại những câu đầu
Thánh Gioan giới thiệu về chuyện này “Trước ngày Lễ
Vượt Qua, Chúa Giêsu biết đã đến giờ Mình phải bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha,
Người vốn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn đang ở thế gian, thì đã yêu
thương họ đến cùng” (Ga 13,1-2). Việc Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ xảy ra
trong thời điểm mà đã đến giờ Người phải lìa bỏ thế gian mà về cùng Chúa cha.
Việc rửa chân cũng chứng tỏ rằng Ngài yêu thương những kẻ thuộc về mình và yêu
thương họ đến cùng. Cho nên hành động rửa chân cúa Chúa liên quan đến hai điều,
thứ nhất, thời Ngài lìa bỏ thế gian và về cùng Chúa Cha, và Ngài yêu thương các
môn đệ đến cùng.

Vậy
rửa chân có nghĩa là gì? Là ngã xuống là chết cho người mình yêu, hy sinh thân
mình cho người yêu.
Điều
quan trọng mà chúng ta cần suy niệm trong ngày lễ hôm tiệc ly hôm nay đó là:
kho tàng, bảo vật mà Chúa Giêsu để lại cho các môn đệ cũng như mỗi người chúng
ta ngày nay trước lúc Ngài lìa bỏ thế gian là tình yêu bất diệt, yêu cho đến chết.
Mỗi người chúng ta đều được trao bao món qua ấy, dù tốt dù xấu, dù lớn dù nhỏ,
dù ở trong địa vị nào, giới tính nào chúng ta cũng được Chúa Giêsu trao món qua
ấy như nhau hết. Từ Giáo Hoàng cho đến giáo dân, không thiếu phần ai cả. Vấn đề
là mức độ mỗi người cảm nhận được sự quý giá của nó trong cuộc sống của mình. Cảm
nhận được sự quý giá rồi thì thì trân trọng nó và làm hết sức mình để cho nó nảy
sinh trong cuộc đời mình nhiều hơn nữa.
“Vậy
nếu Ta là Chúa và là Thầy mà còn rửa chân cho các con, thì các con cũng phải rửa
chân cho nhau”. Đó là lẽ đương nhiên. Đó là ước mong của Chúa Giêsu. Dĩ nhiên
không phải Chúa Giêsu muốn mỗi người chúng ta chỉ cử hành nghi thức này trong
ngày Thứ Năm Tuần Thánh hằng năm. Chúa cũng không phải muốn chúng ta về nhà vác
thau, vác chậu đi rửa chân cho người khác. Chúa mời gọi mỗi người chúng ta từ
nay mỗi ngày hãy trong mọi hành động lời nói hãy nhằm đến lợi ích cho người
khác. Những người cha người mẹ hãy dành tình thương cho con cái của mình, vợ
hãy phục vụ chồng, chồng hãy phục vụ vợ, con cái yêu thương chăm sóc cha mình.
Anh chị em trong một cộng đoàn biết chăm lo cho nhau. Ai cũng đến với nhau bằng
một khát vọng trao ban chứ không phải để kiếm chác lợi lộc từ kẻ khác. Nếu cần
thì cũng phải hy sinh cả mạng sống mình cho người khác được sống. Đó là rửa
chân cho nhau. Kiểu rửa chân mà Chúa Giêsu đã làm, là chết cho người khác. Một lần
nữa, tôi muốn nhắc đến hình ảnh của thánh Maximiliano Kolbe, một linh mục dòng
Phanxico, bị cầm tù dưới thời phát xít Đức. Chiều cuối tháng 7 năm 1941, trại tập
trung Auswitz, một trong hơn 40 trại tập trung chế độ phát xít xây nhằm tiêu diệt người gốc Do Thái, có một người tù trốn thoát.
Mười người tù cùng trại bị bắt phải chết thay. Có một người đàn ông khóc lóc vì
ông ta có vợ và con nhỏ. Maximilano Kolbe bước ra xin được chết thay cho người
này. Ngài bị cho nhịn đói và khát hai tuần nhưng ngài không chết cuối cùng họ
tiêm thuốc độc và ngài đã ra đi cách bình thản. Đó là hành động rửa chân cho
người mình yêu của Maximiliano Kolbe. Chúng ta được mời gọi cũng chết đi mỗi
ngày cho người khác như vậy.
Tam Nhật Thánh 2020
No comments:
Post a Comment