Vinh
Danh Thiên Chúa trên các trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương (Lc
2,14). Đó là điều mà các thiên thần đã nguyện chúc cho nhân loại ngay trong
ngày Đức Giêsu giáng sinh. Trong thời kỳ rao giảng, sau khi chữa lành bệnh tật
cho một người nào đó, Đức Giêsu cũng thường căn dặn: Con hãy đi bình an (Lc
7,59; 8,48; Mc 5,34). Rồi, khi sai các môn đệ đi rao giảng, Ngài cũng dặn các
ông: “Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : "Bình an cho nhà này
!" (Lc 10,5; Mt 10,12). Trước khi bước vào cuộc khổ nạn, Đức Giêsu lại để
lại món quà bình an cho các môn đệ: “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban
cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh
em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi” (Ga 14,27).
Saturday, 26 April 2014
CẦN MỘT SỰ BÌNH AN GIỮA NHỮNG SÓNG GIÓ CUỘC ĐỜI
Friday, 11 April 2014
CHUYỆN TÌNH GIÊSU
Chuyện
kể rằng: Có một chàng thái tử nọ, muốn hiểu rõ đời sống thần dân, nên trước lúc
đăng quang, chàng vi hành đến một miền quê xa xôi, hẻo lánh. Không ngờ rằng
trong chuyến đi ấy chàng lại ngẩn ngơ trước hình ảnh một cô thôn nữ, đầu đội
nón lá, quần xoắn ống, và đôi tay thoăn thoắt cấy lúa trên cánh đồng.
Saturday, 5 April 2014
ĐỈNH ĐIỂM CỦA CÁC DẤU LẠ
Tần Thủy Hoàng đế, người lập ra nhà Tần, và là vị vua đầu
tiên thống nhất đất nước Trung Hoa rộng lớn. Ông có niềm tin bệnh hoạn về một
phương thuốc trường sinh bất lão. Muốn sống mãi để hưởng thụ ngai vàng, vị
hoàng đế đã lệnh cho đạo sĩ Từ Phúc phải dong thuyền ra khơi, tìm cho được đảo
Bồng Lai và lấy thuốc tiên về. Sau đó, Từ Phúc đã đem theo 500 đồng nhi nam và
500 đồng nhi nữ, ra đi và không bao giờ trở về nữa. Giấc mộng trường sinh bất
lão của Tần Thủy Hoàng vẫn mãi là giấc mộng. Vào năm 210 tCn, Ông đã mang theo
giấc mộng ấy xuống cõi tuyền đài khi mới 49 tuổi. Tuy nhiên, với mong muốn là
sau khi chết, ông vẫn được làm hoàng đế cho nên ông đã cho xây dựng khu lăng tẩm
đồ sộ và hoành tráng với hàng ngàn chiến binh và hàng vạn đồ dùng xa xỉ để ông
sử dụng sau khi chết.
Subscribe to:
Posts (Atom)