Chúa Nhật thứ nhất Mùa Vọng
năm A (Is 2,1-5; Rm 13,11-14; Mt 24,37-44)
“lúc các con không ngờ,
Con Người sẽ đến”
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô
theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán
cùng các môn đệ rằng: “Trong thời ông Noe xảy ra thế nào, thì lúc Con Người đến
cũng như vậy. Cũng như trong những ngày trước đại hồng thuỷ, người ta ăn uống,
dựng vợ gả chồng, mãi đến chính ngày ông Noe vào tàu mà người ta cũng không ngờ,
thình lình đại hồng thuỷ đến và cuốn đi tất cả, thì khi Con Người đến, cũng sẽ
xảy ra như vậy. Khi ấy sẽ có hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, một người được
tiếp nhận, một người bị bỏ rơi. Và có hai người đàn bà đang xay bột, một người
được tiếp nhận, còn người kia bị bỏ rơi. Vậy hãy tỉnh thức, vì không biết giờ
nào Chúa các con sẽ đến.”
“Nhưng các con phải biết
điều này, là nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông ta sẽ canh phòng,
không để cho đào ngạch khoét vách nhà mình. Vậy các con cũng phải sẵn sàng, vì
lúc các con không ngờ, Con Người sẽ đến”.
Gợi ý suy niệm:
Chúng ta vừa kết thúc năm
phụng vụ với tuần 34 mùa thường niên năm C. Chúa Nhật này chúng ta lại bắt đầu
lại chu kỳ phụng vụ 3 năm, và quay trở lại từ năm A. Trong năm A, Tin Mừng mỗi
Chúa Nhật thường sẽ trích từ Tin Mừng Mát-thêu. Phụng vụ Lời Chúa ngày đầu tiên
của năm phụng vụ bắt đầu bằng lời tiền báo của ngôn sứ Isaiah (bài đọc I), diễn
tả một viễn ảnh trên cả tuyệt vời, khi mà nhiều dân nước kéo nhau lên “núi nhà Đức
Chúa”, để nghe luật CHúa và sống theo Lời Chúa. Và rồi “họ sẽ đúc gươm đao thành
cuốc thành cày và rèn giáo mác nên liềm nên hái”. Một cảnh tượng hòa bình viên
mãn được mở ra khi tất cả mọi dân đều sống theo Lời Chúa và biến tất cả các vũ
khí chiến tranh thành công cụ làm ăn sinh sống.
Trong bài đọc II, thánh Phao-lô
cũng mời gọi các tín hữu hạy “mặc lấy Chúa Ki-tô, và chớ lo lắng thỏa mãn những
dục vọng xác thịt”, “hãy đi đứng đàng hoàng như giữa ban ngày, không ăn uống
say sư, không chơi bời dâm đãng”, “vì giờ đây ơn cứu độ của chúng ta đã đến gần
hơn lúc chúng ta mới tin đạo”. Dẫu biết rằng, mỗi ngày chúng ta tiến gần hơn đến
ngày “con Người đến” nhưng chúng ta lại mù tịt thông tin về ngày giờ và địa điểm.
Điều chúng ta có thể làm và phải làm là “hãy tỉnh thức” và “phải sẵn sàng”. Nếu
chúng ta chờ đợi Chúa và luôn sẵn sàng thì việc Chúa đến giờ, hay ở đâu không
quan trọng lắm. Thế nhưng, rất nhiều người không sẵn sàng nên hằng năm Giáo Hội
lại khởi động lại, lên giây cốt trong thời gian Mùa Vọng để mọi người ý thức hơn,
sẵn sàng hơn. Sự bất ngờ của ngày Chúa đến không phải đến từ sự độc đoán, hay rình
rập từ Chúa. Thế nhưng, cuộc sống chúng ta được đan kết bằng một chuỗi những sự
chọn lựa và dấn thân. Nó không phải là là một cuộc bán mua, đổi chác, toan tính
trong chốc lát. Để rồi, nếu tôi biết ngày mai Chúa đến thì hôm nay tôi đi xưng
tội. Nếu tôi biết tháng sau Chúa đến thì cứ ăn chơi đến cuối tháng đi xưng tội
là vừa đủ. Nếu mỗi thành viên trong một quốc gia, một giáo xứ, cộng đoàn, một
gia đình… biết mặc lấy Đức Ki-tô, đi theo đường lối Chúa thì sợ gì ngày Chúa đến,
hay thậm chí còn mong ước, thắc mắc sao Chúa không mau đến nữa kìa.
Joseph Pham Duy Thach SVD